Người con gái trong lòng tôi (16) - Cô ấy đã liên lạc với tôi - Phần sau - 88win app

Hãy cài đặt ứng dụng 88win app ngay hôm nay để trải nghiệm trò chơi tuyệt vời!

Quay trở lại khách sạn, đã hơn mười giờ tối rồi, nhưng vẫn còn sớm. Sau khi suy nghĩ một lúc trong thời gian hút điếu thuốc lá, tôi và anh Thành quyết định sẽ đi tới quán bar để vui chơi một chút. Đối với người như tôi, vốn chỉ quen với những quán cafe yên tĩnh, có chút ác cảm với quán bar vì cảm giác ồn ào hỗn loạn. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi cũng có chút mong chờ vì chưa bao giờ trải nghiệm không khí của quán bar trước đây. Tôi nghe nói rằng ở quán bar thường rất sôi động.

Anh Thành cũng không phải là kiểu người thường xuyên lui tới các quán bar, và anh cũng không quá rành về phố bar nên chúng tôi chọn đại một quán, đó là MUSE. Chúng tôi thuê một chỗ ngồi riêng, gọi hai ly cocktail, một tá bia và một đĩa trái cây trang trí, bắt đầu hành trình khám phá quán bar của mình. Quán bar quả thật rất náo nhiệt; nói chuyện với anh Thành, tôi phải ghé sát tai mới có thể nghe rõ được. Một nhóm cô gái nước ngoài đang nhảy múa trên quầy bar, và nhiều nam nữ trông giống học sinh đang uống rượu, theo nhạc mà lắc lư cơ thể. Theo góc nhìn của tôi, họ chỉ đơn giản là lắc lư chứ không thực sự là đang nhảy múa.

Ở bàn kế bên, vài chàng trai đã gọi một số cô gái đến làm bạn. Ban đầu tôi nghĩ họ chỉ là những người bạn cùng uống rượu, nhưng sự việc xảy ra sau đó khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Có lẽ do những chàng trai ở bàn kia không đủ hấp dẫn hoặc không đủ đẹp trai, một cô gái trong số đó lại leo qua ghế ngồi của chúng tôi để cùng uống rượu và hút thuốc. Tuy nhiên, vì bàn của họ đã trả tiền cho dịch vụ này, cô ấy không thể trực tiếp chuyển sang chỗ chúng tôi, mà chỉ có thể uống rượu và trò chuyện từ xa qua hàng ghế. Dường như những chàng trai kia cảm thấy không hài lòng và muốn gây sự, nhưng chúng tôi nhận ra rằng bên họ đông người hơn, nếu đánh nhau thì khó mà thắng được. Vì vậy, tôi tìm lý do đi vệ sinh, khi quay lại thì cô gái kia đã biến mất. Hỏi anh Thành mới biết, một chàng trai ở bàn kia đã lấy ví ra đếm tiền, sau đó đưa cô gái đó rời đi. Tôi giật mình hiểu ra tất cả: hóa ra là như vậy!

Khi đồng hồ đã điểm gần hai giờ sáng, rượu đã cạn, chúng tôi chuẩn bị về khách sạn ngủ. Trên đường về, tôi không ngừng than thở: “Chết tiệt, có tiền thật tốt!” Nếu tiêu một ít tiền nhỏ, tôi đã cảm thấy đau lòng rồi. Sau khi rửa mặt xong, nằm trên giường, tôi và anh Thành tiếp tục trò chuyện. Anh Thành bảo tôi đừng kể với bạn gái của anh về chuyến đi bar ngày hôm nay. Tôi cười nói: “Anh dừng lại đi, tôi thậm chí còn không có số điện thoại của bạn gái anh nữa, dù có muốn kể cũng chẳng biết cách nào.” Cứ thế trò chuyện, anh Thành dần chống đỡ không nổi cơn buồn88win bet ngủ và thiếp đi. Còn tôi thì không tài nào chợp mắt được, có lẽ vì tác động của rượu, hay vì suy nghĩ về tiền bạc, hay cũng có thể là vì nhớ cô ấy. Tôi viết một bài đăng trên mạng xã hội, kèm theo bức ảnh chụp khung cảnh hỗn độn của quán bar, cùng một đoạn văn bản. Tôi không nhớ chính xác mình đã viết gì, nhưng đại loại là đàn ông đi bar đều nhằm mục đích tán tỉnh phụ nữ hoặc những điều tương tự. Sau khi đăng bài, tôi cũng không chịu nổi cơn buồn ngủ và chìm vào giấc mộng.

Sáng hôm sau, chúng88win. shop tôi đi thăm Vườn Đá, hình như tên không phải là vậy, tôi quên rồi. Rồi chúng tôi đến Vườn Trúc Chính, nhưng trước cổng thấy quá đông người, anh Thành nói rằng Vườn Trúc Chính và Vườn Đá cũng không khác nhau lắm, nên chúng tôi quyết định không vào. Gần cửa có một cửa hàng bán đồ lưu niệm và trang sức nhỏ. Anh Thành nói muốn chọn một chiếc vòng tay đôi, tôi cũng theo vào. Tôi muốn mua một chiếc vòng tay giúp thu hút đào hoa. Cuối cùng, tôi chọn một chiếc vòng tay đen thui không biết làm bằng chất liệu gì, đeo lên tay, và thêm một chiếc vòng dài, kiểu quấn vài vòng, dự định tặng cho vận may đào hoa của mình.

Chiều hôm đó, anh Thành đưa tôi ra ga tàu. Khoảng bảy giờ tối, tôi không biết tàu đã đi đến đâu, đột nhiên điện thoại reo lên. Là tin nhắn WeChat, hai tin, cái điện thoại tồi tệ này, hai tin nhắn gửi vào thời gian khác nhau nhưng lại cùng đến một lúc. Một tin nhắn từ đồng nghiệp nơi làm việc, cũng là một cô bé dễ thương, nhờ tôi giúp tìm việc cho bạn thân của cô ấy. Tin nhắn thứ hai từ một đồng nghiệp khác mà mối quan hệ khá mơ hồ (bây giờ thì rõ ràng rồi), hỏi tôi có mang quà đặc sản cho cô ấy không. Nhìn kỹ hơn, thấy phần danh bạ có số 1 hiện lên, chứng tỏ có một lời mời kết bạn. Tôi mắc chứng rối loạn cưỡng chế nên vội vàng mở ra. Lời mời chỉ vỏn vẹn hai chữ: “Tú Anh”. Tôi sửng sốt, chuyện gì đang xảy ra vậy? Chiếc vòng tay vừa đeo chưa đầy 8 tiếng đã mang lại vận đào hoa cho tôi rồi sao? Liệu người đó có phải là cô ấy không?

<Chưa xong, tiếp tục>

Phần trước: Người con gái trong lòng tôi (15) - Cô ấy đã liên lạc với tôi - Phần trên
Phần sau: Người con gái trong lòng tôi (17) - Tin nhắn của cô ấy

Built with Hugo
Theme Stack thiết kế bởi Jimmy